Tử thần mai mối

Hoàn thành
0.0
Your Rating
Tác giả
Lượt đọc
47.1K
Một trái tim giằng xé bởi nỗi đau tận cùng khi cả gia đình bị giết hại. Một trái tim tràn ngập trong nỗi sợ hãi, bất an ám ảnh sâu trong tâm trí. Đóa liên chi ở đầm lầy biên giới phía bắc luôn ẩn mình trong vỏ bọc của sự thờ ơ lạnh lùng với thế giới, lại khao khát một cảm giác ấm áp an toàn trên người đàn ông cao lãnh. Cô thực sự có nghi ngờ nhân sinh có hoang mang về niềm tin của mình, nhưng tất cả dường như không phải lí do để ngăn cản cảm giác của mình.-----“Tôi tin vào định mệnh”.“Mà tôi cũng tin em là định mệnh của tôi, cho nên em chỉ có thể ở lại bên cạnh tôi.“Đề tôi chứng minh cho e thấy, chỉ có ở bên cạnh tôi em mới có thể sống được”.Hắn để con rắn cắn vào cổ Nguyệt Lâm, cô sợ hãi quay đầu nhìn vết cắn của con rắn lục trên vai của mình, cô cảm giác tên này bị điên rồi, đây là loài rắn độc, không chừng mạng cô giờ chỉ điểm từng giây. Còn chưa kịp định hình thì hắn cũng cắn mạnh lên vết rắn cắn đó, đâu đến nỗi nước mắt cô cứ thế rơi ra, một mùi máu tanh thoang thoảng trong không khí xộc vào mũi cô. “Rất ngọt”.--------------“Thất thần cái gì? Tập trung vào, lần này cô mà không kí ra hồn tôi ném cô rắn ăn”. Hắn cốc một cái đầu Nguyệt Lâm.“Tại sao đánh vần thì đánh vần uyêt trước Ng sau, rồi viết lại viết trước, với cả chữ N này to hơn các chữ còn lại. Rõ ràng cái dấu . này ở dưới uyêt tại sao không viết luôn đi, mà phải viết hoàn chỉnh mới đánh dấu?”“Cô bỏ cái suy nghĩ viết vần uyêt trước âm Ng thì viết xong vần uyêt sẽ là dấu nặng luôn. Vì tên người là tên riêng nên phải viết hoa chữ cái đầu tiên”.“Thế tại sao trong mấy tờ giấy này toàn là tên riêng à, anh nhìn xem viết hoa rất nhiều chữ mà?” Nguyệt Lâm kéo một tờ giấy ra chỉ vào hỏi.“Tờ giấy viết gì là việc của tờ giấy, việc cô là viết tên của mình”.“Nhiều chữ thế này, anh không sợ nhớ sai cách viết tên tôi sao?”.“Cô từng nhìn thấy tên mình viết thế nào hả? ”.“Không, nhưng tôi có giấy khai sinh mà”.“Im miệng”.
xem thêm
0 bình luận
Theo dõi